Vậy là Susu của mẹ tới đây đã tròn một tuổi rồi, mẹ tình cờ biết được chương trình blogmebimsua.com nên mẹ quyết định chia sẻ lại khoảnh khắc sinh con của các bà mẹ và mẹ cũng cũng muốn viết lại khoảnh khắc thiêng liêng ấy, mong rằng một ngày nào đó con của mẹ sẽ đọc được và sẽ thấy cuộc hành trình gặp gỡ đầu tiên của mẹ con mình thú vị như thế nào con gái nhé.
Những ngày tháng chuẩn bị sinh con đầu lòng
Một ngày mẹ đi khám, bác sĩ dự tính là con sẽ chào đời sau đó 2 tuần, nhưng mẹ được mọi người chia sẻ rằng sinh con đầu lòng thường sẽ sớm hơn dự tính nên mẹ quyết định nghỉ sinh trước 2 tuần theo dự kiến, đó cũng là ngày bà ngoại từ ngoài Bắc bắt xe vào để chuẩn bị chăm cho 2 mẹ con.
Ngày đầu tiên mẹ ở nhà nghỉ chờ sinh, mẹ bắt đầu có cảm giác nặng nề và khó chịu như trước đó 1 tuần, mẹ cũng tự nhủ mình ráng lên vì sắp tới ngày sinh nên mới có dấu hiệu như vậy. Sáng sớm hôm sau là ngày thứ 2 mẹ nghỉ ở nhà, mẹ nói với ba là nghỉ ở nhà để chở 2 mẹ con đến bệnh viện để bác sĩ thăm khám trước và đặt lịch sinh, để khi nào có dấu hiệu sinh có thể nhập viện luôn không cần lo giấy tờ nữa.
Hôm đó, ba mẹ ríu rít chở nhau tới bệnh viện, làm thủ tục và lên phòng chờ. Bác sĩ gọi tên, mẹ e dè vào phòng khám, bác sĩ xem phiếu và hỏi mẹ rằng 2 tuần nữa mới sinh hả? Mẹ bảo dạ. Nằm trên bàn khám mà tim mẹ đập loạn luôn con gái ạ, rồi bỗng bác sĩ nói to “sản phụ Phạm Thị Hương yêu cầu nhập viện gấp nhé mở 1 phân rồi nha”.
Trời ơi mẹ bất ngờ không thể tin vào tai mình luôn, mẹ chồm lên hỏi bác sĩ: “sao ạ? mở? phải nhập viện luôn? Em mới khám còn 2 tuần nữa mới sinh cơ mà? Bác sĩ bảo: “Mở luôn rồi phải nhập viện gấp thôi”. Mẹ cuống cuồng đi ra ngoài, làm ba cũng cuống cuồng theo luôn. Ba luôn miệng bảo “sao sinh hả? nhập viện luôn hả? mở rồi à? Mẹ mếu máo bác sĩ bảo mở rồi nên phải nhập viện”.
Mẹ vội vàng gọi về báo cho hai bên nội ngoại biết tin, làm 2 bà cũng cuống cuồng luôn, mẹ bảo bà ngoại là phải mua thêm một số đồ chuẩn bị lúc sinh xong nữa mới đủ, thế là 2 bà tất tả chạy đi mua. Ba mẹ xuống gặp bác sĩ làm thủ tục, xong bác sĩ bảo là đừng lo quá cứ về nghỉ ngơi ăn uống tắm rửa xong chiều vào viện cũng được, mẹ như được mở cờ trong bụng khi ba mẹ lại được chở nhau về nhà.
Chiều ba mẹ tiếp tục chở nhau vào viện bà ngoại cũng vào luôn mang theo đồ đạc lỉnh kỉnh, trời tối mẹ vẫn chưa có dấu hiệu sinh nên vẫn thản nhiên cười nói, ba và bà ngoại lo lắng cũng không ai ngủ , tới nửa đêm bác sĩ khám vẫn chưa có tiến triển gì thêm trong khi các mẹ khác thì lần lượt vào phòng sinh hết rồi, ai cũng méo mặt vì đau đớn còn mẹ thì lại hớn hở đi ra đi vào.
Rồi trời dần sáng bác sĩ khám bảo đã mở thêm rồi nhưng chưa sinh được và mẹ cũng chưa thấy có dấu hiệu đau. Rồi tới 3-4h chiều mặt mẹ bắt đầu nhăn nhó vì bắt đầu xuất hiện những cơn đau nhẹ và khó chịu, ba và bà ngoại bảo mẹ ăn cơm uống sữa mà mẹ đau không thể nào ăn được cứ đi đi lại lại.
Đau bụng chuyển dạ trước khi sinh con đầu lòng
Rỗi bỗng cơn đau chuyển dạ quặn xuống mẹ vỡ ối, đau khủng khiếp con gái ạ. Mẹ gọi bác sĩ, bác sĩ bảo đừng lo ráng chịu đau khi nào đau nhũn người ra thì mới sinh được. Mặt mẹ tái xanh không còn giọt máu (đó là qua lời kể lại của ba và bà ngoại con) vì lúc đó mẹ đau quá không nhớ nổi cái gì hết, chỉ cố bám vịn vào thành giường, đu người lên thanh sắt cửa sổ vì đau quá.
Tới lúc mẹ không chịu nổi nữa mẹ nói bác sĩ là đưa mẹ vào phòng sinh thôi mẹ không chịu nổi nữa rồi. Bác sĩ gật đầu thế là mẹ ôm đồ đạc chạy một mạch sang phòng sinh. Vào phòng sinh được khoảng 15 phút thì mẹ bắt đầu có những cơn rặn, đẻ, bác sĩ kêu mẹ không được rặn vì chưa sinh được đâu! Mẹ đau, đau đến nỗi không thở nổi luôn con gái ạ, một mình trong phòng sanh mẹ sợ phát khóc nhưng mẹ cố bình tĩnh và nhớ lại cách điều hòa hơi thở khi sinh mà mẹ có coi clip hướng dẫn trên mạng, mẹ lập tức làm theo và có hiệu quả liền, con đạp như thúc mẹ từng cơn làm mẹ không kìm nổi, mẹ gọi bác sĩ và bác sĩ đã cho mẹ rặn để con ra.
Hơi đầu tiên sinh con mẹ thất bại, hơi thứ 2 cũng thất bại luôn. Bác sĩ nói rằng mẹ phải hít thật sâu và rặn liền một lúc 3 hơi con mới ra được không là sẽ khiến con bị ngạt, ôi mẹ ơi, mẹ sợ khóc luôn rồi hít một hơi thật sâu, mẹ cố gắng rặn liên tục 3 hơi và rồi một cái ào bác sĩ nói em bé ra rồi, tiếng khóc con vang lên, mẹ như bỏ được cả một quả núi đè lên người. Mẹ nhìn con vui sướng với cái đầu nhỏ xíu toàn tóc xanh rì, cái miệng o oe khóc, mẹ khóc, khóc vì hạnh phúc!
Bác sĩ nói con gái nhé, 2.9kg nhé, rồi cho mẹ ôm con. Mẹ khóc như mưa, bác sĩ phải nói mãi mới nín. Con được y tá tắm rửa và mặc đồ, mắt mẹ vẫn không rời khỏi con cho tới khi con bình an chuyển lên phòng chăm sóc. Mẹ cũng được chuyển lên ngay sau đó cùng con. Bác sĩ báo cho ba và bà ngoại rằng mẹ tròn con vuông và chuẩn bị đón 2 mẹ con.
Vậy là cuộc hành trình gặp gỡ đầu tiên của mẹ con mình đã kết thúc, hơi bị sớm hơn so với dự định phải không con gái, nhưng cũng rất thú vị phải không. Mẹ không bao giờ quên được hình ảnh đầu của cuộc hành trình của 2 mẹ con mình, nó mới như ngày hôm qua vậy con gái ạ. Và giờ đây con đã chuẩn bị đến sinh nhật 1 tuổi, con cứ như vậy lớn lên từng ngày trong vòng tay yêu thương của ba mẹ, ông bà. Con hãy luôn ngoan, mạnh khỏe con gái nhé. Ba mẹ yêu con!
Câu chuyện sinh con đầu lòng trên đây mà chúng tôi gửi gắm hy vọng các mẹ có một cái nhìn trực quan hơn và hãy theo dõi câu chuyện sinh con tại nhà của chúng tôi như thế nào nhé.